Em không sao đếm hết được nỗi
buồn
Dòng thời gian trôi vô tình lặng
lẽ
Thời gian qua thâm quầng trên đôi
mắt
Tháng ngày đùa hờ hững dấu chân
chim .
Em lại càng không thể níu giữ
anh
Bởi giờ đây anh thành người xa
lạ
Em - cơn gió thoảng qua buồn và
nhẹ
Lưu luyến gì hỡi cơn gió heo
may.
Có khi nào anh chợt nhớ em
không?
Hơi ấm bàn tay em vẫn còn cất
giữ
Có khi nào bước rồi anh ngoái lại
Vội vã dáng hình...vội vã trốn trong đêm.
Em vẫn còn, vẫn còn quá yêu anh
Vẫn còn nghe tim mình hoài thổn
thức
Vẫn ngóng trông gió mùa heo may
lạnh
Đi qua rồi có trở lại gió ơi...